Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
“Không thể có chuyện ta đi xuống Địa ngục, thật tốt và tử tế,”
Adam, cậu bé, thốt lên, khi lũ quỷ xúm lại xung quanh.
Chúng mặc đồ đen và có những cái mũi đỏ.
Chúng chế giễu Adam khủng khiếp, lấy nĩa chọc vào hai bên sườn
(Chúng dùng những cái nĩa nhỏ cho mục đích khẩn cấp).
“Ta không tin là quỷ tồn tại,”
Adam tội nghiệp rên rỉ,
“Ta đã thấy những kẻ như các ngươi nhưng đó là trên trái đất.”
“Hehe” – chúng đáp – “không tồn tại là đặc tính của chúng ta.
Còn ngươi, có tồn tại không, tên khốn? Chỉ một khoảnh khắc là hết.
Từ nay ngươi sẽ ngồi cùng chúng ta trong hư vô vĩnh viễn.”
“Ta đã làm gì” – Adam than vãn,
“Ta đã làm gì mà nằm dưới quyền lực của các ngươi?”
“Ngươi không biết? Hehe, đừng lo, ngươi sẽ biết.
Chúng ta đã cho ghi lại, chép lại mọi thứ.”
Họ đi dọc con dốc nơi chúng bắt được cậu trên hành trình cô đơn,
phục kích trong một túp lều trống, như lính canh biên giới,
trong xứ không người này, không xa những cánh cổng Địa ngục.
Những ngọn núi trơ trọi, màu lưu huỳnh, trong hoàng hôn,
Thoải về phía một đồng bằng âm u, không chắc chắn.
Chúng dẫn cậu xuống, giờ cậu đang im lặng.
Rồi một tiếng súng vang lên, lớn đến mức như là thật trên đất.
Tiếng vọng dội và chưa kịp biến mất
Những con quỷ đã bắt đầu co rúm như thể bị chọc thủng và xì hơi.
Chúng biến mất và Adam chỉ còn lại một mình.
Mặc một chiếc áo khoác vải xô, đi bốt dài,
Vung súng săn trên vai, ngài lại gần và đứng trước cậu.
– “Cậu liên tục bày trò, Adam, cậu đã gặp triền miên rắc rối.
Cậu lấy đâu ra ý tưởng rằng mình vô tội?
Cậu thực nghĩ cậu có thể phạm tội mà không có lỗi?
Ta được phái đến đọc phán quyết.
Cậu sẽ ở cùng các Hiệp sĩ Cứu tế. Ở đó, những vết loét mưng mủ,
Hơi khói thịt thối rữa, những tiếng hú,
Và nỗi đau, kêu trời báo thù,
Liên tục phủ nhận sự tốt lành của Chúa.
Nói cách khác, cuộc tạp kỹ vũ trụ tàn khốc tiếp diễn.
Nó khác Địa ngục, ở chỗ thay hư vô
Là sự chịu đựng và đau khổ không ngừng.
Người ta từng gọi đó là Luyện ngục. Và ở đó cậu sẽ phục dịch,
Giặt, mang vác, dọn dẹp, lắng nghe.
Và mỗi ngày cậu sẽ học cách biết tội lỗi của mình
Cho đến khi cậu thừa nhận cậu không xứng đáng điều tốt đẹp hơn.”
Rồi sứ giả bước lên trên con dốc cao,
Adam đi theo ngài, vì, một mình, cậu sẽ không biết lối.
Czesław Miłosz, “Happenings Elsewhere,” Facing the River, trans. author and Robert Hass (Ecco Press, 1995).
Copyright © 1993 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.