Rainer Maria Rilke là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất viết bằng tiếng Đức của thế kỷ 20. Sinh năm 1875 ở Praha, ông xuất bản tập thơ đầu, Leben und Lieder, năm 1894. Phần lớn cuộc đời ông sống chu du ở các nước châu Âu, với Paris là nơi hoạt động chính trước khi ông phải ở lại Munich khi Thế chiến I nổ ra. Năm 1919 ông đến Thụy Sĩ, hoàn thành hai tác phẩm cuối, Die Sonette an Orpheus (1922) và Duineser Elegien (1923), trước khi qua đời vì bệnh máu trắng năm 1926.
Chúng ta đi giữa hoa, lá nho, cây trái.
Chúng không chỉ nói thứ ngôn ngữ của năm.
Một sự hiển lộ đầy màu sắc mọc lên từ bóng tối
và có lẽ có ánh sáng của sự ghen
của người chết, những người củng cố trái đất.
Chúng ta biết gì về phần họ trong đây?
Từ lâu họ đã làm như thế, làm giàu đất sét
bằng tủy của họ, phần tủy dư đầy.
Câu hỏi duy nhất: làm vậy họ có muốn?…
Trái cây này, công việc của nô lệ nặng nhọc, được cô nén,
ép, đẩy lên cho chúng ta, những chủ nhân?
Hay họ mới là những chủ nhân, hào phóng,
ngủ bên rễ, ban cho chúng ta từ sự phong phú
thứ lai này giữa sức mạnh và những nụ hôn câm?
Rainer Maria Rilke, “I, 14,” Die Sonette an Orpheus (Insel-Verlag, 1923).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.