Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Cốc và đĩa lót màu hồng,
Những chiếc tách, chén hoa
Nằm yên lặng bên sông
Nơi những chiếc xe tăng đi qua.
Gió từ bên kia cánh đồng
Thổi bờ lông tơ rụng;
Bóng của một cây táo xác xơ
Đổ xuống con đường bùn;
Mặt đất ở khắp nơi vương vãi
Những mảnh bọt giòn—
Giữa mọi thứ điêu tàn và đổ nát
Đồ sứ làm tôi buồn nhất.
Trước khi vầng đỏ hồng
Bắt đầu sưởi ấm đằng đông
Trái đất thức dậy, và rên.
Đó là tiếng khóc nhỏ và buồn
Của tách và đĩa lanh canh,
Mộng quý của những người chủ
Về hoa hồng, về máy cắt cỏ,
Và những người chăn thả.
Dòng suối ngầm nuốt chửng
Con thiên nga đóng băng.
Sáng nay, đi qua đống đổ nát
Đồ sứ làm tôi buồn nhất.
Đồng bằng đen trải rộng
Tới tận mép chân trời
Trong bãi những tay cầm và vòi,
Một thứ bột sống rung động
Và lạo xạo dưới chân.
Thứ bọt xinh vô dụng:
Những sắc nhuộm còn tươi,
Bám những vệt sóng bẩn
Lốm đốm những vết đất mùn
Trên gò những ngôi mộ mới.
Giữa vỡ vụn và điêu tàn, đổ nát
Đồ sứ làm tôi buồn nhất.
Washington, D.C., 1947
Czesław Miłosz, “Song on Porcelain,” trans. author and Robert Pinsky in Miłosz, The Collected Poems, 1931-1987 (Ecco Press, 1988).
Copyright © 1953 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.