Wisława Szymborska (1923–2012) là nhà thơ người Ba Lan. Bà được trao giải Goethe năm 1991, giải Nobel văn chương năm 1996, và Huân chương Đại bàng Trắng của Ba Lan năm 2011.
Thực tế đòi hỏi
rằng chúng ta cũng nhắc đến điều này:
Cuộc sống tiếp diễn.
Nó tiếp diễn Cannae và Borodino,
ở Kosovo Polje và Guernica.
Có một trạm xăng
trên một quảng trường nhỏ ở Jericho,
và sơn ướt
trên những băng ghế công viên ở Bílá Hora.
Những lá thư bay qua lại
giữa Trân Châu Cảng và Hastings,
một chiếc xe chuyển nhà chạy qua
dưới mắt con sư tử ở Chaeronea,
và những vườn cây đang ra hoa gần Verdun
không thể thoát khỏi
frông khí quyển đang tới.
Có quá nhiều Mọi thứ
nên Không gì được che đậy khá tốt.
Nhạc tràn
khỏi các du thuyền neo ở Actium
và các cặp đôi khiêu vũ trên boong thuyền nắng chiếu.
Có quá nhiều chuyện diễn ra
nên nó phải diễn ra khắp nơi.
Nơi không có hòn đá nào đứng yên,
bạn thấy một xe đẩy kem
bị lũ trẻ vây quanh.
Nơi Hiroshima đã từng,
lại có Hiroshima lần nữa,
sản xuất ra nhiều thứ
để sử dụng hằng ngày.
Thế giới khủng khiếp này không phải không có những quyến rũ,
những buổi sáng
đáng để cho chúng ta thức dậy.
Cỏ xanh
trên những cánh đồng của Maciejowice,
và cỏ đầy sương trong suốt,
như cỏ bình thường.
Có thể mọi cánh đồng đều là những chiến trường,
những chiến trường ta vẫn nhớ
và những chiến trường đã bị lãng quên:
những rừng tuyết tùng và những rừng bạch dương,
tuyết và cát, những đầm lầy óng ánh
và những khe núi của thất bại đen,
nơi hôm nay, khi cần, bạn không ôm đầu
mà ngồi xổm sau một bụi cây.
Bài học nào chảy từ đây? Có lẽ không có.
Chỉ máu chảy, rồi mau chóng khô,
và luôn luôn là một số dòng sông, một số đám mây.
Trên những con đèo bi thảm
gió thổi bay mũ khỏi những cái đầu
và không thể nhịn được lâu –
chúng ta cười ha hả.
Wisława Szymborska, “Reality Demands,” View with a Grain of Sand: Selected Poems, trans. Stanisław Barańczak and Clare Cavanagh (Harcourt, Brace and Company, 1995).
Copyright © 1993 by Wisława Szymborska | Nguyễn Huy Hoàng dịch.