Friedrich Hölderlin (1770–1843) là nhà thơ người Đức.
Bạn của người, Tự nhiên, nàng ngủ và đau đớn còn người,
Đấng trao mọi sự sống, vẫn ung dung? Ôi! Và các ngươi
Đã không chữa cho nàng, làn gió
Quyền năng của Aether, những suối nắng?
Tất cả những bông hoa của đất, mọi trái quả rạng rỡ,
Hạnh phúc của vườn cây, tất cả đã chẳng thể làm vui
Sự sống này, mà các vị thần,
Chính các ngài trong tình yêu nuôi lớn? –
Ôi! cái ham muốn sống thiêng liêng đã thở và lên tiếng
Trong lời nói yêu kiều của nàng như trước, và con mắt
Người yêu dấu của người, Tự nhiên,
Đã lấp lánh trước mắt người, âu yếm.
Friedrich Hölderlin, “Ihre Genesung” (1798).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.