Richard Wilbur (1921–2017) là nhà thơ và dịch giả người Mỹ. Ông được trao giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1957, hai giải Pulitzer cho thơ vào các năm 1957 và 1989, giải Bollingen năm 1971, huân chương Robert Frost năm 1996, giải Wallace Stevens năm 2003, và giải thơ Ruth Lilly năm 2006, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 1987–1988.
Trong phòng mình ở mũi của căn nhà
Nơi ánh sáng ập vào, và cửa sổ lòa xòa cây đoạn,
Con gái tôi đang viết một câu chuyện.
Tôi dừng ở cầu thang, nghe thấy
Từ cửa đóng tiếng lạch xạch của các phím máy đánh chữ,
Như một sợi xích kéo qua thành tàu.
Còn trẻ như con bé, mọi thứ
Của cuộc đời nó là một khối hàng lớn, và một số thì nặng:
Tôi ước nó một đoạn đường may mắn.
Nhưng bây giờ nó là người dừng lại,
Như thể để bác bỏ suy nghĩ và tính toán dễ dàng của tôi.
Một sự tĩnh lặng lớn dần, trong đó
Cả căn nhà dường như đang suy nghĩ,
Rồi con bé tiếp tục với một tràng lạch cạch của các
Cú gõ, và một lần nữa là im lặng.
Tôi nhớ con chim sáo cuống cuồng
Bị mắc kẹt trong chính căn phòng đó, hai năm trước;
Làm sao chúng tôi lẻn vào, nhấc một ô cửa sổ
Rồi rút lui, để không làm nó sợ.
Và làm sao suốt một giờ bất lực, qua khe nứt ở cánh cửa,
Chúng tôi nhìn cái sinh vật mảnh mai,
Hoang dã, tối và óng ánh
Đập cánh trước ánh sáng chói, rơi như một chiếc găng
Xuống sàn cứng, hoặc mặt bàn,
Rồi chờ đợi, gù mình và tướm máu,
Sự hiểu ra để thử lại lần nữa; và làm sao chúng tôi
Vỡ òa khi đột nhiên chắc chắn,
Nó vọt lên từ một lưng ghế,
Đập một đường mượt mà đến đúng cửa sổ
Và vượt qua ngưỡng cửa của thế giới.
Con của ba, nó luôn luôn là một vấn đề
Của sự sống hay cái chết, như ba đã quên. Ba ước điều
Ba đã ước cho con lúc trước, nhưng mạnh hơn nữa.
Richard Wilbur, “The Writer,” The Mind-Reader (Harcourt Brace Jovanovich, 1976).
Copyright © 1976 by Richard Wilbur | Nguyễn Huy Hoàng dịch.