Monica Youn (1972–) lớn lên ở Texas và có bằng JD tại Trường Luật Đại học Yale và bằng MPhil tại Đại học Oxford. Cô là tác giả của Blackacre, tập thơ lọt vào vòng chung khảo giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ và đoạt giải William Carlos Williams năm 2016. Cô từng là thành viên đoàn luật sư Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ trước khi về dạy sáng tác văn chương tại Đại học Princeton.
Mọi thứ ông chạm đều chuyển sang màu vàng.
Chúng ta phải hiểu đây là một hình thức của cái chết.
Cái chết là mong muốn cải thiện các thứ xung quanh của một người.
Nghĩa là, không hài lòng với các thứ xung quanh của một người là một hình thức của cái chết.
Không hài lòng với con mình, muốn cải thiện con mình, là mong cho nó cái chết.
Cái chết của con bé.
Đứa trẻ chết thì không thay đổi, vì thế đẹp.
Đó là lý do chúng ta nói cái chết là cha của cái đẹp.
Ông tạo ra con bé.
Rồi ông tạo ra nó lần nữa.
Những giọt nước mắt của ông mạ cái nhìn của ông.
Chúng cứng lại khi chạm đất.
Chúng là một cống vật nằm vương vãi dưới đôi chân được hoàn thiện của con bé.
Không như các hình thức khác của đau buồn, chúng bền, di động.
Một loại tiền tệ, chúng có thể đổi lấy những thứ khác đẹp đẽ hay hữu dụng.
Cái đầu nặng của ông ngẩng lên, một bông hướng dương giữa sáng.
Đôi mắt vàng của ông mở ra.
Không khí lấp lánh với ánh sáng hạt.
Ông hít một hơi sâu.
Khát vọng.
Một tinh vân những ngôi sao vàng tràn vào cái miệng há.
Vàng điểm lên những bóng tối chuyển động của máu ông, phổi ông.
Ngay cả những con sông ở xứ ấy cũng lát phố bằng vàng.
Monica Youn, “Study of Two Figures (Midas/Marigold),” From From (Graywolf Press, 2023). This poem was first published in The New Yorker (October 3, 2022 Issue).
Copyright © 2022 by Monica Youn | Nguyễn Huy Hoàng dịch.