Friedrich Hölderlin (1770–1843) là nhà thơ người Đức.
Phấn khởi người thủy thủ trở lại với dòng sông tĩnh lặng
Từ những hòn đảo xa, nơi anh ta đã gặt hái;
Tôi cũng sẽ trở về nhà, nếu đã
Gặt hái nhiều của cải được như nỗi buồn rầu.
Mi những bờ sông yêu dấu đã dạy ta lớn, có
Xoa dịu những đau khổ của tình yêu, có hứa với ta,
Mi những cánh rừng của tuổi xuân, khi
Ta về, sự yên bình của ngày xưa lần nữa?
Bên dòng suối mát, nơi ta thấy ngọn sóng đùa chơi,
Bên dòng sông nơi ta đã nhìn những con tàu lướt
Ta sẽ sớm trở lại; mi những ngọn núi
Tin cậy đã từng che chở cho ta, biên giới
Vững chãi và tôn kính của quê nhà, ngôi nhà mẹ ta
Và cái ôm yêu thương của các anh chị em
Ta sẽ sớm chào đón; mi sẽ bao lấy
Ta và chữa lành tim ta như miếng gạc mềm,
Mi những kẻ trung thành! Song ta biết, ta biết rằng
Những đau khổ của tình yêu sẽ không thể sớm lành,
Không một khúc hát ru nào của người phàm
Hát để an ủi, ru được nỗi buồn lòng ta.
Bởi cho chúng ta mượn lửa trên trời, các vị thần,
Họ cũng ban cho chúng ta cả nỗi buồn thiêng liêng,
Thì đành vậy. Một người con của Trái đất
Tôi như; được tạo ra để yêu, để chịu đựng.
Friedrich Hölderlin, “Die Heimath” (1800).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.