Wisława Szymborska (1923–2012) là nhà thơ người Ba Lan. Bà được trao giải Goethe năm 1991, giải Nobel văn chương năm 1996, và Huân chương Đại bàng Trắng của Ba Lan năm 2011.
Tưởng niệm Halina Poświatowska
Gặp nạn, hải sâm tự cắt mình làm đôi.
Một phần mình nó bỏ lại cho thế giới đói khát
và chạy trốn với phần mình còn lại.
Nó hung bạo tự chia thành tận thế và cứu chuộc,
hình phạt và phần thưởng, cái đã và cái sẽ.
Một vực thẳm xuất hiện giữa thân nó
giữa hai bờ lập tức hóa xa lạ.
Cái chết ở bờ này, sự sống ở bờ kia.
Ở đây tuyệt vọng, ở kia hy vọng.
Nếu có cân, đĩa sẽ không lung lay.
Nếu có công lý, thì đây là nó.
Chết như cần thiết, không vượt quá giới hạn.
Mọc đúng cái cần từ những gì còn lại.
Chúng ta cũng có thể tự chia mình, đúng vậy.
Nhưng chỉ thành xác thịt và một tiếng thì thầm đứt quãng.
Thành xác thịt và thơ.
Ở một bên, cổ họng, tiếng cười ở bên kia,
khẽ, chóng tắt.
Ở đây trái tim nặng trĩu, ở kia non omnis moriar,
chỉ ba từ bé nhỏ, như ba chiếc lông bay.
Vực thẳm không cắt đứt chúng ta.
Vực thẳm vây lấy chúng ta.
Wisława Szymborska, “Autotomy,” View with a Grain of Sand: Selected Poems, trans. Stanisław Barańczak and Clare Cavanagh (Harcourt, Brace and Company, 1995).
Copyright © 1972 by Wisława Szymborska | Nguyễn Huy Hoàng dịch.