Wisława Szymborska (1923–2012) là nhà thơ người Ba Lan. Bà được trao giải Goethe năm 1991, giải Nobel văn chương năm 1996, và Huân chương Đại bàng Trắng của Ba Lan năm 2011.
Tôi đi trên sườn một ngọn đồi màu xanh.
Cỏ, những bông hoa trên cỏ
như trong tranh dành cho trẻ nhỏ.
Bầu trời mù đã hóa thành trong.
Quang cảnh những ngọn đồi khác trải ra trong im lặng.
Như thể chưa từng có kỷ Cambri, kỷ Silur,
những tảng đá gầm gừ với nhau,
những vực thẳm lật ngửa,
chưa từng những đêm trong lửa
và những ngày trong mây đen.
Như thể bình nguyên đã không dịch đến đây
trong những cơn sốt dữ,
những cơn lạnh rùng mình.
Như thể biển chỉ bão ở nơi khác,
xé nát những chân trời.
Giờ là chín giờ ba mươi giờ địa phương.
Mọi thứ ở vị trí của nó và trong sự nhịn nhường.
Dưới thung lũng dòng suối nhỏ vẫn là dòng suối nhỏ.
Một con đường vẫn là đường từ nay đến muôn thuở.
Rừng giả dạng là rừng vẫn sống đến bạt ngàn,
và trên trời chim bay đóng những đàn chim bay.
Mút tầm mắt một khoảnh khắc ngự trị nơi đây.
Một trong những khoảnh khắc trần gian
được cầu, hãy nán lại.
Wisława Szymborska, “Moment,” Map: Collected and Last Poems, trans. Clare Cavanagh and Stanisław Barańczak (Houghton Mifflin Harcourt, 2015).
Copyright © 2005 by Wisława Szymborska | Nguyễn Huy Hoàng dịch.