Rainer Maria Rilke là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất viết bằng tiếng Đức của thế kỷ 20. Sinh năm 1875 ở Praha, ông xuất bản tập thơ đầu, Leben und Lieder, năm 1894. Phần lớn cuộc đời ông sống chu du ở các nước châu Âu, với Paris là nơi hoạt động chính trước khi ông phải ở lại Munich khi Thế chiến I nổ ra. Năm 1919 ông đến Thụy Sĩ, hoàn thành hai tác phẩm cuối, Die Sonette an Orpheus (1922) và Duineser Elegien (1923), trước khi qua đời vì bệnh máu trắng năm 1926.
Nhưng bây giờ chính cô, cô, người mà tôi đã biết
như một loài hoa tôi không biết tên, kẻ đã bị trộm mất,
một lần nữa tôi muốn nhớ đến cô và cho họ thấy cô,
bạn chơi xinh đẹp của tiếng kêu không thể dập tắt.
Vũ công trước hết, mà cơ thể, đầy do dự, đột nhiên
đã ngưng lại, như thể tuổi xuân đã được đúc bằng đồng;
thương tiếc và lắng nghe –. Rồi, từ các đấng bên trên
âm nhạc rơi vào trái tim đã biến đổi của cô.
Bệnh tật cận kề. Đã bị những cái bóng chiếm lấy,
máu cô chảy đen hơn, song, như thể chỉ ngờ vực một thoáng,
nó tuôn ra vào Mùa Xuân tự nhiên.
Lần này đến lần khác, bị bóng tối và quỵ ngã gián đoạn,
nó lấp lánh trần gian. Cho đến khi sau cái đập khủng khiếp
nó bước chân qua cánh cổng mở toang hoang.
Rainer Maria Rilke, “I, 25,” Die Sonette an Orpheus (Insel-Verlag, 1923).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.