Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Người yêu dấu của tôi” – Charles Simic

Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.

Người yêu dấu của tôi

sau D. Khrams

Trong bản in tuyệt đẹp mặt nàng
Đôi mắt nàng là hai lỗ hổng.
Không, để tôi nói lại.
Đôi mắt nàng là hai con ruồi rơi xuống sữa,
Đôi mắt nàng là những baby Dracula.

Thây kệ đôi mắt nàng đi.
Để tôi kể về cái miệng nàng.
Miệng nàng là căn túp lều đỏ
Nơi con sói ăn thịt người bà.

A, hãy quên cái miệng nàng đi,
Để tôi kể về cặp vú nàng.
Thi thoảng tôi len lén nhìn
Về thế đã hơn cả đủ
Để làm tôi sướng điên,
Nên tốt hơn tôi nên kể về đôi chân nàng.

Khi nàng vắt chéo chân trên xô pha
Nó giống như viên cai ngục mở một gói hàng
Và trong gói hàng là một chiếc bánh Giáng sinh
Và trong cái bánh là một cái giũa nhỏ ngọt ngào
Hổn hển tên nàng khi nó giũa sợi xích của tôi.

Charles Simic, “My Beloved,” Selected Early Poems (George Braziller, 1999).

Copyright © 1999 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on January 4, 2023 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: