Wisława Szymborska (1923–2012) là nhà thơ người Ba Lan. Bà được trao giải Goethe năm 1991, giải Nobel văn chương năm 1996, và Huân chương Đại bàng Trắng của Ba Lan năm 2011.
Để tả những đám mây
tôi sẽ phải thật lẹ làng mau mắn –
chỉ một khoảnh khắc
chúng đã bắt đầu đổi khác.
Đặc điểm của mây
là chúng không bao giờ lặp lại
những hình dáng, sắc thái, tư thế và bố cục.
Chúng không bị đè nặng bởi bất kỳ ký ức,
trên các sự kiện chúng dễ dàng nổi lên.
Trên đời có điều gì chúng có thể làm chứng nhân –
chúng tản đi ngay lập tức.
So với mây
cuộc sống có vẻ vững chắc,
hầu như lâu bền và gần như vĩnh cửu.
Đặt cạnh chúng
đến hòn đá còn trông giống một người anh em
bạn có thể cậy nhờ,
chúng chỉ là những chị em họ xa phù phiếm.
Cứ để con người tồn tại nếu họ muốn,
rồi lần lượt ra đi,
những đám mây chẳng thấy lạ chút gì
về loài người
dưới ấy.
Suốt cuộc đời của bạn,
và của tôi, vẫn còn chưa hoàn thành,
chúng diễu hành trong những đoàn lộng lẫy.
Chúng không có nghĩa vụ biến mất cùng chúng ta.
Chúng không cần ai nhìn thấy để rong qua.
Wisława Szymborska, “Clouds,” Poems, New and Collected, 1957-1997, trans. Stanisław Barańczak and Clare Cavanagh (Harcourt, Brace & Company, 1998).
Copyright © 2002 by Wisława Szymborska | Nguyễn Huy Hoàng dịch.