Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.
Tốt nhất là nằm khàn,
Và đặc biệt là một ngày thứ Năm,
Và nhâm nhi rượu khi xem xét ánh sáng:
Cách nó già đi, ngả vàng, chuyển xám
Rồi ngần ngừ mãi
Trên ngưỡng cửa của đêm
Có thể mang đợt sương giá đầu tiên.
Thật tốt khi đó nếu có một người phụ nữ ở bên,
Và hai thì còn tốt hơn.
Hãy để họ thì thầm với nhau
Và nhìn bạn bằng một điệu cười khểnh.
Hãy để họ xắn tay áo lên và cởi cúc một chút
Như chạng vàng già đẹp đẽ này xứng,
Và cậu trò nhỏ
Về đến nhà một căn phòng gần tối
Và giờ mở to mắt nhìn
Những người lớn đang nâng cốc với cậu,
Người phụ nữ tóc đỏ, ngất ngưởng
Với đôi mắt nhắm chặt,
Như chực khóc hay sắp hát.
Charles Simic, “Against Whatever It Is That’s Encroaching,” Unending Blues (Houghton Mifflin Harcourt, 1986).
Copyright © 1986 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.