Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.
Chỗ con đường dẫn đến hồ ngoặt
Ra khỏi tầm nhìn, một đám bụi,
Cái kiểu chân trần tạo ra khi chạy.
Một cành thấp nặng trĩu lá
Lắc lư trong giây lát
Trong bóng râm dày đặc tối tăm.
Một người tắm muộn cởi áo để nhúng mình,
Mái tóc vấn sớm bung để bồng bềnh
Khi cô ngửa mình lên, mặc
Cho dòng nước ngái ngủ đưa cô
Qua mặt nước tối đến nơi bầu trời
Mở rộng, màn đêm làm nhòa
Sự trần truồng của cô, sự im lặng dày,
Ngọn cây như mép giấy cháy,
Đến côn trùng cũng ẩn dật lạ kỳ,
Hơi thở hiếm hoi của gió trong lá
Đánh lừa tôi nhìn lần nữa,
Đến khi cái lạnh làm tôi đứng dậy đi vào.
Charles Simic, “The Bather,” That Little Something (Houghton Mifflin Harcourt, 2008).
Copyright © 2008 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.