Friedrich Hölderlin (1770–1843) là nhà thơ người Đức.
Đã quá lâu trên đầu tôi người ngự trị nơi đó,
Người trong đám mây đen, người Vị thần của Thời gian!
Mọi thứ thật hoang tàn, đáng sợ xung quanh,
Và vỡ vụn và run rẩy, tất thảy tôi thấy.
Ôi! Giống như một cậu bé tôi thường nhìn xuống đất,
Tìm trong hang nơi ẩn nấp khỏi người, và tìm cách,
Ngu ngốc tôi, tìm một chốn duy nhất, nơi
Người, đấng lay chuyển tất cả, sẽ không hiện diện!
Hãy cho tôi, Cha ơi, được mở mắt mà rốt cuộc
Nhìn thấy người! Chẳng phải người đã đánh thức đầu tiên
Tâm trí tôi bằng tia sáng của người, đưa
Một cách chói lọi tôi vào cuộc sống, thưa Cha? –
Phải, từ nho non chúng tôi thu sức mạnh thần thánh;
Trong không khí ôn hòa những người phàm sẽ gặp, hoặc
Khi họ lặng lẽ tản bộ ở trong rừng,
Rạng rỡ một vị thần; song, toàn năng hơn, người
Đánh thức những tâm hồn thuần khiết của tuổi trẻ, dạy
Người già những nghệ thuật khôn ngoan; riêng kẻ xấu xa
Sẽ thêm xấu xa, để sớm hơn cái kết
Khi người, đấng lay chuyển, tóm lấy y, sẽ đến.
Friedrich Hölderlin, “Der Zeitgeist” (1799).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.