Friedrich Hölderlin (1770–1843) là nhà thơ người Đức.
Tình yêu thiên đường! kẻ dịu dàng, nếu như mi ta
Quên mất, nếu như ta, ôi mi những kẻ định mệnh,
Mi những kẻ rực lửa, đã đầy tro tàn
Và ngay cả trước đó đã hoang vắng, cô đơn,
Mi những đảo yêu dấu, mắt của thế giới nhiệm mầu!
Mi đã trở thành mối quan tâm duy nhất của ta,
Mi những bến bờ nơi cái thờ ngẫu tượng,
Tình yêu, sám hối, nhưng chỉ với các vị thần.
Bởi, hết đỗi biết ơn, ở đó các đấng thiêng liêng
Đã phụng sự trong những ngày của sự tươi đẹp và
Các anh hùng giận dữ; và nhiều cây cối
Và biết bao thành phố đã một thời đứng đó,
Có thể nhìn thấy, như một kẻ trầm ngâm; nhưng giờ
Các anh hùng đã chết, những hòn đảo của tình yêu
Đã gần như biến dạng. Bởi vậy khắp nơi
Tình yêu phải bị lừa dối và hóa ngu ngốc.
Mi những giọt nước mắt mềm, đừng dập tắt hoàn toàn
Cái ánh sáng trong đôi mắt của ta; một ký ức
Cho cái chết của ta cao quý, hãy để
Còn sau ta, mi những kẻ dối lừa trộm cắp.
Friedrich Hölderlin, “Thränen” (1800).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.