Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.
Hãy trong giọng ta những vần thơ người Ba Tư
gợi nhớ rằng thời gian là một mạng lưới đa
dạng những giấc mộng háo hức mà chúng ta
là, và được một Kẻ Mơ bí mật phân ra.
Hãy khẳng định một lần nữa rằng lửa là tro,
xác thịt là bụi, dòng sông là hình ảnh thoáng qua
của cuộc đời của bạn và cuộc đời của tôi
đang vội vã rời bỏ chúng ta một cách từ từ.
Hãy khẳng định rằng những tượng đài gian khổ
được kiêu hãnh dựng lên cũng giống như gió
thổi qua, và trong ánh sáng không thể hình dung
của Đấng trường tồn, một thế kỷ là một cái gõ.
Hãy nhắc nhở lần nữa rằng con dạ oanh vàng
chỉ hót một lần trong đỉnh cao vang ngần
của đêm, và rằng những ngôi sao tham lam
chúng không phung khí cái kho báu của mình.
Hãy để mặt trăng đến với những vần thơ
mà bàn tay mi viết như nó đến với sắc xanh lơ
buổi sớm của khu vườn. Cũng mặt trăng ấy
sẽ tìm mi trong vô vọng trong khu vườn.
Hãy để dưới ánh trăng của những chiều dịu dàng
những bể nước là nguyên mẫu khiêm nhường
của mi, trong những tấm gương nước của chúng
sẽ lặp lại một vài hình ảnh vĩnh hằng.
Hãy để mặt trăng của người Ba Tư và những bất
định vàng của những hoàng hôn hoang vắng
trở lại. Hôm nay là hôm qua. Mi là những kẻ khác
mà khuôn mặt là bụi. Mi là những kẻ đã chết.
Jorge Luis Borges, “Rubáiyát,” Elogio de la sombra (Emecé Editores, 1969).
Copyright © 1967 by Jorge Luis Borges | Nguyễn Huy Hoàng dịch.