Rainer Maria Rilke là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất viết bằng tiếng Đức của thế kỷ 20. Sinh năm 1875 ở Praha, ông xuất bản tập thơ đầu, Leben und Lieder, năm 1894. Phần lớn cuộc đời ông sống chu du ở các nước châu Âu, với Paris là nơi hoạt động chính trước khi ông phải ở lại Munich khi Thế chiến I nổ ra. Năm 1919 ông đến Thụy Sĩ, hoàn thành hai tác phẩm cuối, Die Sonette an Orpheus (1922) và Duineser Elegien (1923), trước khi qua đời vì bệnh máu trắng năm 1926.
Hãy ở trước mọi chia ly, như thể
nó đã ở sau mi, như mùa đông vừa mới đi qua.
Bởi giữa các mùa đông có một mùa đông vô tận, mà,
trú đông, trái tim mi sẽ rốt cuộc sống sót.
Hãy mãi chết trong Eurydice –, hãy leo thêm hát,
thêm ca ngợi, trở lại trong quan hệ thuần.
Ở đây, giữa lụi tàn, hãy là, trong cõi điêu tàn,
một chiếc cốc ngân, trong tiếng ngân vỡ nát.
Hãy hiện hữu – và biết điều kiện của sự không hiện hữu,
nền tảng bất tận của rung động sâu nhất bên trong,
để một lần này mi có thể hoàn thành nó đầy đủ.
Vào cái đã dùng, cũng như kho điếc và câm của
Tự nhiên phong phú, tổng không thể hình dung,
hãy hân hoan thêm mình và xóa bỏ con số.
Rainer Maria Rilke, “II, 13,” Die Sonette an Orpheus (Insel-Verlag, 1923).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.