Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Những quyền năng” – Czesław Miłosz

Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.

Những quyền năng

Đức tin yếu ớt, song tôi tin vào những sức mạnh và quyền năng
Chen chúc trong mỗi phân không khí.
Họ quan sát chúng ta – có thể nào không ai thấy chúng ta?
Nghĩ xem: một cảnh tượng vũ trụ và tuyệt đối không ai?
Có bằng chứng, ý thức của tôi. Nó tách khỏi tôi,
Bay vút trên tôi, trên những người khác, trên trái đất,
Rõ ràng giống với những sức mạnh kia,
Có khả năng quan sát, giống như họ, một cách tách biệt.
Họ giúp chúng ta, hại chúng ta, với điều kiện nào,
Hay chỉ được phép nhìn, ai biết.
Họ cười và cảm thấy thương hại. Như thế họ rất con người
Nhưng cũng siêu con người, vì một ngày hay một năm
Hay một thế kỷ cũng không bao chứa họ. Nhà trẻ, sân chơi
Là miền yêu thích của họ. Các cậu bé, cô bé, chạy,
Hoặc ném bóng, một phác thảo của những gì chúng sẽ là
Trên khuôn mặt, trong cử chỉ. Sau này, đeo đá quý,
Tô vẽ sặc sỡ, mơ mộng, với một vòng khói tỏa ở miệng,
Hoặc những người đeo tạp dề trắng, mặt nạ gạc,
Hoặc ngực trắng, cho con bú. Và họ, với vinh quang gà trống,
Tại các mít tinh, những người chơi bụng phệ giành quyền lực,
Các giải đấu rượu, lim dim. Giường, chăn, của anh và cô
Không thể hiểu nổi, nói thật, những sự vội vã.
Cô mèo bé bỏng của tôi. Chú cún của tôi. Những chú ếch.
Những ếch xanh nhất. Những gấu Pooh. Những thỏ.
Ngôn ngữ của họ lúc nào cũng thế, được cổ tích nuôi dưỡng.
Đó là gì đối với những sức mạnh? Linh hồn thuần khiết
Làm sao hiểu được từ bên trong vị the, mùi, cái chạm
Vào mái tóc xơ mang một màu, chẳng hạn, Titianesque?
Hãy cho là họ có thể. Nhưng vẫn thực sự mù mờ
Đối với họ là những nghĩa trang. Nghiêng về phía biển
Xanh dương sau những tàn cây, hoặc về phía mặt trời mọc,
Hoặc phẳng, bên kia một dòng sông xám. Quả là một sự hoàn hảo
Của cái không thể nào vãn hồi! Quả là một sự khác hoàn toàn
Xúc phạm đối với những sinh linh từ mạch ý thức
Và vì lẽ đó cuốn hút, hết sức căn bản
Đến nỗi những gì còn lại là hỏi, lặp đi lặp lại: “Vì sao?”
Và những quyền năng trôi, xoáy trên các bia mộ,
“Ai ra lệnh cho họ chết, ai cần?”
Họ thảng thốt, trầm ngâm trong sự kinh ngạc mãi.
Bởi suy nghĩ của họ, trong sáng, hướng đến sự hòa hợp,
Biết những hình dạng lý tưởng, tôn trọng cái trật tự
Trong đó bất cứ gì tồn tại phải tồn tại mãi mãi.

Berkeley, 1987

Czesław Miłosz, “Powers,” The Collected Poems, 1931-1987, trans. author and Robert Hass (Ecco Press, 1988).

Copyright © 1987 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on May 4, 2023 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: