Photograph by Darren Ritson
Mary Oliver (1935–2019) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1984, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1992, và giải văn chương Lannan cho thơ năm 1998.
Con chim bói cá vọt ra khỏi làn sóng đen
như đóa hoa màu xanh lam, trong mỏ
cắp theo một cái lá bạc. Tôi nghĩ đây là
thế giới đẹp đẽ nhất—miễn là bạn không phiền
vì một chút chết chóc, làm sao có ngày nào trong đời
mà không có giọt hạnh phúc rơi?
Cá có nhiều hơn những chiếc lá
trên một ngàn cái cây, và dù sao thì con chim bói cá
cũng không được sinh ra để nghĩ về chuyện đó, hay chuyện nào khác.
Khi làn sóng chập lại trên cái đầu lam, nước
vẫn là nước—cơn đói là câu chuyện duy nhất
nó từng nghe trong cuộc đời mà nó có thể tin.
Tôi không nói là nó đúng. Tôi
cũng không nói là nó sai. Như một nghi thức tôn giáo nó nuốt cái lá bạc
với dòng sông đỏ vỡ, và với một tiếng kêu ráp và bình thản
tôi chẳng thể tỉnh giấc khỏi cơ thể đầy suy tư của mình
nếu đời tôi phụ thuộc vào đó, nó lượn lại
trên mặt biển rạng để làm điều lúc trước, để làm điều đó
(như tôi mong làm điều gì, bất cứ điều gì) một cách hoàn hảo.
Mary Oliver, “The Kingfisher,” Owls and Other Fantasies: Poems and Essays (Beacon Press, 2003).
Copyright © 2003 by Mary Oliver | Nguyễn Huy Hoàng dịch.