Carol Ann Duffy (1955–) là nhà thơ và nhà soạn kịch người Scotland. Bà được trao giải Somerset Maugham năm 1988, giải Dylan Thomas năm 1989, giải Whitbread và giải Forward năm 1993, giải văn chương Lannan cho thơ năm 1995, giải T. S. Eliot năm 2005, giải Sách Costa năm 2011, và giải PEN/Pinter năm 2012. Bà là giáo sư ngành thơ đương đại tại Đại học Manchester Metropolitan và là Poet Laureate của Vương quốc Anh từ năm 2009 đến năm 2019.
Tỉnh dậy, một giấc mơ về tình đầu hóa những lời có thật,
gần với môi em như lớp son môi, em gọi tên anh,
sau một sự im lặng nhiều năm, vào cái gối, và sức mạnh
của tên anh đưa em tới đây nơi cửa sổ này, trần trụi,
để gọi nó lần nữa với khu vườn run rẩy với ánh sáng.
Đó là tình yêu của một đứa trẻ, nhưng em vẫn nhắm mắt
cho đến khi những hình ảnh trở về, mất nét lúc đầu, rồi
gần như hiện rõ, một thước phim cũ chiếu chậm.
Cả ngày em sẽ ngắm, trong cửa sổ của bầu trời thay đổi,
trong gương, trong mắt người tình em, anh ở đâu cũng thế.
Và sau đó một vì sao, đã chết từ lâu, ở đây, trông như đúng
bằng một giọt nước mắt. Đêm nay, bức thư tình từ giấc mơ
tự ngắc ngứ đọc trong tim em. Chung thủy đến vậy đấy.
Anh mỉm cười trong đầu em trong buổi tối cuối cùng. Những
bông hoa ẩn mình bỗng đâm vào và thấm ngọt không khí.
Carol Ann Duffy, “First Love,” Mean Time (Anvil Press Poetry, 1993).
Copyright © 1993 by Carol Ann Duffy | Nguyễn Huy Hoàng dịch.