Photo by Wonderlane/Flickr
Stephen Dunn (1939–) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 2001.
Căn phòng không có sự lựa chọn.
Mọi thứ người ta nói trong nó
nó hấp thụ. Và nó phải chịu đựng
kẻ ve vãn lố bịch, kẻ nước hoa quá mức,
bao nhiêu kẻ giết chết tâm trạng—
chịu bất cứ ai chọn bước vào.
Nếu có một đám đông, có người
chắc chắn sẽ che giấu một nỗi buồn,
người khác từ bỏ một giấc mơ,
ít nhất có người sẽ là một đặc vụ
cho lý tưởng của anh ta. Và lúc nào
cũng có một tay viên chức,
ảm đạm liệt kê những việc hắn ta làm.
Căn phòng không ưa một ai.
Như cửa sổ của nó, nó chẳng làm gì
ngoài chứa đựng những cái bóng
của sáng và tối. Sau khi mọi người đã về
(lối vào của nó, tất nhiên, là một lối ra),
căn phòng sẽ cần được hình dung
bởi một ai đó, có lẽ là một tôi nào đó
đang bước đi lúc này, người sống lại
lúc tách biệt nhất. Hắn sẽ biết
từ kinh nghiệm sự im lặng có thể
giả dối thế nào. Đây là khi các bức tường
bắt đầu thở như thể để lấy lại không khí,
khi những gì bị giữ lại tuôn ra,
khi cả ghế cũng bắt đầu nói chuyện.
Stephen Dunn, “The Room,” What Goes On: Selected and New Poems 1995-2009 (W. W. Norton & Company, 2009). This poem was first published in The New Yorker (April 30, 2007 Issue).
Copyright © 2009 by Stephen Dunn | Nguyễn Huy Hoàng dịch.