Downtown from Lincoln Park at dusk | Photo by Victorgrigas
Sherod Santos (1948–) là một nhà thơ, dịch giả, và nhà viết kịch người Mỹ. Ông sống ở Chicago, nơi ông làm việc cho một chương trình hoạt động vì người vô gia cư.
Tuyết rơi không nhiều như bị thổi bay ngang. Người đi đằng Đông cúi mình vào nó, người đi đằng Tây nghiêng chiều ngược lại, rồi từng người một họ biến mất, như trong cảnh mờ đi của một màn hình phim. Như thể thế giới bị ép buộc vào quy luật đơn giản nhất của tự nhiên—quy luật của sự xóa bỏ—người gác cổng khách sạn vất vả quét một lối đi trên vỉa hè đang nhanh chóng đầy lại đằng sau anh. Cái khoảng trống bị bỏ lại đằng sau trên băng ghế chờ xe buýt cũng vậy. Trên lối vào một hành lang, một tấm biển neon màu xanh lam và vàng chiếu sáng con phố phía bên tôi; tôi cảm thấy cơ thể mình đi qua nó, và cảm thấy những sắc màu của nó đi qua tôi, như thể một tâm trạng đột nhiên đến rồi đi chỉ để lại ở đằng sau một luồng run rẩy.
Sau khi về căn hộ của mình, tôi thấy khó mà tập trung vào bất cứ thứ gì; và khi bật ti vi lên mất một lúc tôi mới nhận ra nó đang chiếu một bộ phim tiếng nước ngoài, dù tiếng nước nào thì tôi không biết. Đồng phục của những người lính bị mắc kẹt trong chiến trận cũng lạ như thế, và phong cảnh băng giá không đem lại manh mối nào. Hỏa mai được bắn, gươm kiếm rút ra, lệnh được hét lên và, tôi nghĩ, được thực hiện, vì các cơ thể tiếp tục rơi rụng trong số lượng mà riêng vụ thảm sát có thể giải thích. Đâu đó ngoài màn hình, các toa xe đã sẵn sàng chở người chết đi, và chuyện này tôi cũng nghĩ đến, không hẳn để hình dung sự kiện này mà để thấy trước kết cục: chiến trường được dọn sạch, máu được phủ lên bởi những lớp tuyết đang không ngừng tích tụ.
Sherod Santos, “I Went for a Walk in Winter,” The Square Inch Hours (W. W. Norton, 2017). This poem was first published in Harvard Review and was included in The Best American Poetry 2017.
Copyright © 2017 by Sherod Santos | Nguyễn Huy Hoàng dịch.