David Lehman (1948–) là nhà thơ và nhà phê bình văn học người Mỹ. Bên cạnh series The Best American Poetry nổi tiếng mà ông khởi xướng từ năm 1988, ông còn biên tập một số tập thơ như Great American Prose Poems: From Poe to the Present (2003) và The Oxford Book of American Poetry (2006). Ông dạy sáng tác văn chương tại trường The New School ở New York City.
Khi cô nói margarita ý cô là daiquiri.
Khi cô nói viển vông ý cô là bất định.
Và khi cô nói, “Em sẽ không nói chuyện với anh nữa,”
ý cô là, “Vòng tay anh ôm em từ đằng sau
khi em đứng buồn rầu bên cửa sổ.”
Anh phải biết điều đó.
Khi một người đàn ông yêu một người đàn bà anh ta ở New York và cô ta ở Virginia
hoặc anh ta ở Boston, viết, và cô ta ở New York, đọc,
hoặc cô ta đang mặc áo len và đeo kính mát ở Balboa Park và anh ta
đang cào lá ở Ithaca
hoặc anh ta đang lái đến East Hampton và cô ta đứng buồn rầu
bên cửa sổ nhìn ra vịnh
nơi một cuộc đua thuyền với những cánh buồm nhiều màu đang diễn ra
trong lúc anh ta mắc kẹt giữa dòng xe trên cao tốc Long Island.
Khi một người đàn bà yêu một người đàn ông đó là một giờ mười phút sáng
cô đang ngủ anh đang xem tỷ số trận bóng và ăn pretzel
uống nước chanh
và hai giờ sau anh ta dậy và lảo đảo bước vào giường
nơi cô ta vẫn ngủ và rất ấm.
Khi cô nói ngày mai ý cô là trong ba hoặc bốn tuần nữa.
Khi cô nói, “Giờ thì mình lại nói về em,”
anh ngừng nói. Bạn thân nhất của cô đến và hỏi,
“Có ai chết phải không?”
Khi một người đàn bà yêu một người đàn ông, họ đi
bơi trần truồng dưới suối
vào một ngày tháng Bảy rạng rỡ
với tiếng thác như một tiếng cười thầm
của nước tràn qua những tảng đá nhẵn nhụi,
và chẳng có gì là xa lạ trong vũ trụ.
Táo chín rơi xung quanh họ.
Họ còn làm gì được ngoài ăn?
Khi anh nói, “Thời chúng ta là thời quá độ,”
“anh độc đáo thật đấy,” cô trả lời,
khô như ly martini anh nhấm.
Họ cãi nhau mọi lúc
Buồn cười
Em nợ gì anh nhỉ?
Hãy bắt đầu bằng một lời xin lỗi
Ok, em xin lỗi, đồ đầu đất.
Một tấm biển giơ lên nói “Cười.”
Đó là một bức tranh im lặng.
“Em bị chơi mà chẳng được một nụ hôn,” cô nói,
“anh có thể nói là em nói thế,”
nghe thật tuyệt trong một chất giọng Anh.
Một năm họ chia tay bảy lần và đe dọa sẽ chia tay
thêm chín lần khác.
Khi một người đàn bà yêu một người đàn ông, cô muốn anh gặp cô trên
sân bay ở một đất nước lạ với một con xe jeep.
Khi một người đàn ông yêu một người đàn bà thì anh ta ở đó. Anh ta không phàn nàn
cô ta muộn hai tiếng
và chẳng có gì ở trong tủ lạnh.
Khi một người đàn bà yêu một người đàn ông, cô ta muốn thức mãi.
Cô ta như một đứa trẻ khóc lóc
lúc đêm buông vì không muốn ngày phải kết thúc.
Khi một người đàn ông yêu một người đàn bà, anh ta nhìn cô ta ngủ và nghĩ:
nửa đêm với mặt trăng như giấc ngủ với người yêu dấu.
Một ngàn con đom đóm nháy mắt với anh ta.
Lũ ếch nghe như là bộ dây
của một dàn giao hưởng khởi động.
Sao trời treo lủng lẳng như những chiếc bông tai hình quả nho.
David Lehman, “When a Woman Loves a Man,” When a Woman Loves a Man (Simon and Schuster, 2007).
Copyright © 1996 by David Lehman | Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Tình yêu té ra phức tạp thật.
Em đọc xong thấy cũng phức tạp thật. Mà em yêu đơn giản lắm :-) Nhiều lúc không biết mình có tẻ nhạt không.