Calumny of Apelles, c. 1495 by Sandro Botticelli
Jane Hirshfield (1953–) là nhà thơ và dịch giả người Mỹ. Hai cuốn sách gần đây nhất của bà là The Beauty: Poems và Ten Windows: How Great Poems Transform the World.
“Nếu anh muốn làm độc giả cảm động,”
Chekhov nói, “thì anh phải viết lạnh nhạt hơn.”
Heraclitus thì khuyên, “Một linh hồn khô khan là tốt nhất.”
Và bởi vậy ở trung tâm của nhiều tác phẩm vĩ đại
ta tìm thấy một sự lãnh đạm duy trì,
như điểm biến mất của góc nhìn quattrocento,
hay những gói hút ẩm bé tí hon được đóng
trong một hộp giày mới hoặc hạt giống.
Thế nhưng điểm biến mất
không phải là bức tranh,
và silica không phải là cây trái ra hoa.
Chekhov, hấp hối, đọc lịch trình xe lửa.
Còn gì trần tục hơn ông có thể trung thành?—
Mùi của những khoảng cách đung đưa,
khói của cây xanh bên ngoài cửa sổ,
những chiếc giỏ đựng bánh mì, bắp cải muối, thịt luộc.
Mùi của một hành trình có thể được biết đến.
Không người nào mà vụn vỡ hoàn toàn
hay nguyên vẹn hoàn toàn lại có thể cất tiếng.
Trong nỗi buồn, làm như không sợ hãi. Trong hạnh phúc, run.
Jane Hirshfield, “In Praise of Coldness,” Given Sugar, Given Salt (HarperCollins, 2001). This poem was also included in The Best American Poetry 2001 and Best of the Best American Poetry (2013).
Copyright © 2001 by Jane Hirshfield | Nguyễn Huy Hoàng dịch.