Photo of Anne Carson by Hayley Madden for the Poetry Society
Anne Carson (1950–) là nhà thơ và dịch giả tiếng Hy Lạp cổ người Canada. Bà được trao giải văn chương Lannan cho thơ năm 1996, giải T. S. Eliot năm 2001, và hai giải thơ Griffin vào các năm 2001 và 2014. Bà là giáo sư ngành cổ điển học và văn học so sánh tại Đại học Michigan.
Chúng tôi thực sự muốn họ thích mình. Chúng tôi muốn nó suôn sẻ. Chúng tôi ăn mặc quá trớn. Họ là những người hẹp, những con người nghệ thuật, kênh kiệu, linen. Bây giờ là đầu hạ, cuối tuần nóng nực đầu tiên. Chúng tôi gặp trên phố, loạng choạng với những nụ hôn và liệu có muộn? Họ đã từng đến muộn, chúng tôi nửa quyết định sẽ về, giờ thì ôi thôi. Cái chốn bên kia phố, đã bao giờ thử đến đó chưa? Nghĩ chúng tôi đã đến một lần, trông như đóng, nói là mở, chẹp. Người ta đang đi ra. O.K. Bên trong tối, mát, lát sồi. Hóa ra họ quen tay chủ quán. Anh ta cười, dẫn lối, chúng tôi ngồi. Và lập tức nhận ra hai điều, một, tiếng ồn là không chịu đựng nổi, hai, cả hai chúng tôi đều không biết người kia đủ rõ để bảo tắt tiếng. Tim chúng tôi vỡ vụn. Chúng tôi gọi đồ ăn bằng cách chỉ trỏ và chia thành hai phe la hét, ở hai bên bàn. Cả anh ta lẫn cô ta đều có vẻ mệt mỏi, vì (tôi đoán) làm nghệ thuật cả ngày và rồi còn đứa nhỏ. Chúng tôi chăm chú ăn, như thể ăn là trò chuyện. Chúng tôi chuyền bánh mì mãi. Cá của tôi không được lóc xương, tôi khóc vờ dị ứng. Cuối cùng ai đó thanh toán rồi chúng tôi thoát ra phố. Chẳng biết sao tôi lại mong có tuyết ngoài trời. Nhưng không có. Chúng tôi quyết định sẽ không đi ăn kem và tạm biệt, vụn vỡ thêm một chút. Tối thứ Bảy như một người lớn, nó là đây. Chúng tôi nghĩ mình sẽ là Nick và Nora, không phải những người bạn mờ nhạt khoác áo choàng thùng thình của họ. Chúng tôi che tai mình bên trong linh hồn mình. Nhưng bạn không thể ngăn nó lại như thế.
Anne Carson, “Saturday Night as an Adult,” The New Yorker (May 1, 2017 Issue).
Copyright © 2017 by Anne Carson | Nguyễn Huy Hoàng dịch.