Photo by John Lucas
Jericho Brown sinh năm 1976 ở Shreveport, Louisiana. Anh đã xuất bản ba tập thơ và được trao giải Whiting cho thơ năm 2009, giải sách Anisfield-Wolf cho thơ năm 2015, và giải Pulitzer cho thơ năm 2020. Anh có bằng PhD tại Đại học Houston và hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Emory, nơi anh là chủ nhiệm chương trình MFA về sáng tác văn chương.
Tôi không nhớ tôi làm đau mình như thế nào,
Nỗi đau của tôi
Đủ lâu để tôi
Mất đi cái vết thương đã tạo ra nó
Trong lúc không ai trong chúng ta biết được vẻ đẹp
Của đôi mắt mình
Cho đến khi một người đàn ông bảo ta đó là
Lý do Chúa đã tạo ra màu nâu. Rồi
Cũng chính anh ta bảo anh ta sống để chạm
Vào những phần mịn màng nhất, gợi ý
Diện tích bề mặt của chúng ta có thể được hiểu
Bởi các mức độ của satin. Anh ta tôi sẽ
Theo sau cho đến khi tôi thô ráp bên ngoài
Như ở bên trong. Tôi không thể định vị nguồn gốc
Của sự tàn sát, nhưng tôi biết
Của tôi có cảm giác ra sao, rằng tôi sống với nó
Và đôi khi dùng nó
Để sống cho xong,
Bởi vì tôi là cái mà các võ sĩ giác đấu gọi là
Một người đàn ông đang yêu—yêu
Là bất cứ lời nhắc nào rằng chúng ta đã sống sót.
Jericho Brown, “Colosseum,” The New Testament (Copper Canyon Press, 2014). This poem was first published, in a slightly different form, in The New Yorker (May 27, 2013 Issue).
Copyright © 2013 by Jericho Brown | Nguyễn Huy Hoàng dịch.