Ernest Hemingway in Cuba, July 1940 | Photo by Lloyd Arnold/Hulton Archive
John Berryman (1914–1972) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1965, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1969, và giải thơ Bollingen cũng trong năm 1969.
Nước mắt Henry khóc cho Hemingway già tội nghiệp
Hemingway trong tuyệt vọng, Hemingway ở đường cùng,
đường cùng của Hemingway,
nước mắt trong một phòng ăn ở Indiana
và đó là nhiều năm trước, trước khi cuộc hôn nhân của anh ta nói,
Chúa đừng gửi thêm anh ta vận rủi.
Cứu chúng con khỏi súng ngắn và những vụ tự sát của những người cha.
Tất cả đều phụ thuộc vào người mà ngươi là cha của anh ta
nếu ngươi muốn giết chết bản thân mình—
một tấm gương tồi, một vụ giết mình,
cái chết cuối cùng, trong một cực đỉnh, của tình yêu
cho cái mà lòng thương tốt đẹp che giấu?
Một cô gái ở cửa: ‘Một vài tên cớm nguyện cầu’
Nhưng để trở lại, để trở lại với Hemingway
người đàn ông độc địa & tài năng ấy.
Lòng thương! cha tôi ơi; đừng có kéo cò
không cả đời tôi vì nỗi giận của ông mà tôi phải khổ
giết cái ông đã bắt đầu
John Berryman, “Dream Song 235,” His Toy, His Dream, His Rest (Farrar, Straus and Giroux, 1968).
Copyright © 1968 by John Berryman | Nguyễn Huy Hoàng dịch.