Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Tại anh tại ả” – Lloyd Schwartz

nikolina on the phone.gif

Animation by Claudio Salas

Lloyd Schwartz (1941–) là nhà thơ người Mỹ và giáo sư hàm Frederick S. Troy ngành văn học Anh tại Đại học Massachusetts Boston. Ông được trao giải Pulitzer cho phê bình năm 1994.

Tại anh tại ả

“Anh có thể vô tâm thế đấy.”
                                                                                                        “Em nhạy cảm quá.”
“Thế sao anh không nghĩ đến cảm giác của em?”
                                                                                                    “Nếu em
không nhạy cảm thế thì đã chẳng quan trọng.”

*

“Hình như anh chỉ thực sự quan tâm đến em khi anh muốn em làm
gì cho anh.”
                                                       “Em làm cho người ta quá nhiều rồi.”

*

“Anh tưởng em định về nhà vì em mệt quá không đi cùng
anh đến được quán bar.”
                             “Vâng. Nhưng Norman không muốn đến đây một mình.”

*

“Anh mệt lắm. Em đi tàu điện ngầm về được không?”
                                                                                                                (Im lặng.)
“Em có thể ở lại…”
                                                                         (Im lặng.)
“Anh sẽ đưa em về.
                                             (Im lặng.)

*

“Vì sao bọn mình chỉ làm tình lúc nào em muốn?”
                                                              “Bởi vì anh lúc nào mà chẳng
muốn.”

*

“Các mối quan hệ chỉ thành công khi hai người mong muốn trao cho nhau
như nhau.”
                             “Các mối quan hệ chẳng mấy khi thành công cả.”

*

“Em có yêu anh không?”
                                                                 “Tất nhiên—; nhưng em hận là thế.”

*

“Sao em không tình cảm hơn được nhỉ?”
                                                                                                  “Em có.”

*

“Mình có thể nói chuyện mà không mỉa mai nhau được không?”
                                                          “Chắc chắn rồi.”

*

“Anh yêu em, em biết mà.”
                                 “Vâng… nhưng vì sao?”

*

“Anh có bực bội với lời khuyên của em không?”
                                                           “Có. Nhất là vì em thường xuyên nói đúng.”

*

“Sao em lại thích những bức tranh này?”
                                               “Cái không ở đó thì quan trọng
hơn cái có ở đó.”

*

“Gu của em thỉnh thoảng thấy hơi lạ với anh.”
                                                                                              “Em phàm phu tục tử mà.”
“Phàm phu tục tử thật thì đã không bao giờ nhận.”
                                                                     “Cứ cho là anh đúng đi.”

*

“Anh không thấy hứng thú với cái em quan tâm à?”
                                                              “Có. Nhưng không phải bây giờ.”

*

“Bọn mình nên cởi mở với nhau hơn.”
                                                                                    “Ừ.”
“Thế mình nói chuyện nhé?”
                                                                 “Có gì để mà nói?”

*

“Anh có định bớt hút thuốc đi không?”
                                                                                     “Không sao—
anh có hít vào đâu.”

*

“Thỉnh thoảng em rất bực mình với anh.”
                                                                                  “Thế giới này dễ bực mình mà.”

*

“Cái tính hoài nghi của em dễ dãi quá.”
                                                                 “Từ ngữ can thiệp vào biểu đạt
của những thực tại phức tạp.”

*

“Anh có thích đau khổ không?”
                                                    “Em không thể làm việc nếu em không đau khổ.”
“Nhưng đằng nào chúng ta cũng đau khổ.”
                                                                                    “Anh biết.”

*

“Em có nghĩ mình học được gì không?”
                                       “Em biết có thể sống mà không cần đến gì.”

*

“Anh lúc nào cũng tiêu cực quá.”
                                                                       “Lúc nào anh cũng thấy chết chóc.”
“Anh có sợ gì không?”
                                                    “Không hoạt động.”

*

“Tối bọn mình nấu gì được nhỉ?”
                                 “Chẳng quan trọng—anh thích gì cũng được.”

*

“Sao anh không quan tâm hơn?”
                                                                        “Anh có.”

Lloyd Schwartz, “Who’s on First?These People (Wesleyan University Press, 1981).

Copyright © 1981 by Lloyd Schwartz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on October 11, 2018 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: