
Mahmoud Darwish sinh năm 1941 ở làng al-Birweh, Palestine. Ông rời Israel đến Moskva năm 1970 và sống lưu vong ở nhiều nơi, bao gồm Cairo, Beirut, và Paris, trước khi trở về Ramallah năm 1996. Tác giả của hơn hai mươi tập thơ, ông qua đời ở Houston năm 2008.
Nếu họ bảo tôi:
Đến tối anh sẽ chết,
thì anh sẽ làm gì cho tới lúc ấy?
Tôi sẽ nhìn đồng hồ đeo tay,
uống một ly nước ép,
cắn một miếng táo,
ngắm thật lâu một con kiến vừa mới thấy mồi,
rồi nhìn đồng hồ đeo tay.
Vẫn còn đủ thời gian để cạo râu
và ngâm mình trong bồn, ngẫm nghĩ:
“Phải có gì để mặc khi viết,
vậy thì khoác áo xanh.”
Tôi sẽ ngồi tới trưa bên bàn, vẫn sống,
mà không thấy vệt màu trong từ ngữ,
trắng, trắng, trắng…
Tôi sẽ nấu bữa trưa cuối đời,
rót ra hai ly rượu: cho tôi
và cho người sẽ đến mà không hẹn trước,
rồi tôi sẽ ngủ giữa hai giấc mơ.
Nhưng tiếng ngáy sẽ đánh thức tôi…
nên tôi sẽ nhìn đồng hồ:
và vẫn còn thời gian để đọc.
Tôi sẽ đọc một chương của Dante và nửa bài mu’allaqah
và xem cuộc đời tôi rời khỏi tôi
đến những người khác, nhưng tôi sẽ không hỏi ai
sẽ lấp đầy vào những gì trống vắng.
Thế thôi, hả?
Thế thôi, thế thôi.
Rồi sao?
Rồi tôi sẽ chải đầu và quẳng bài thơ…
bài thơ này, vào sọt rác,
và mặc chiếc áo sơ mi Ý mốt nhất,
và dương oai giữa đoàn vĩ cầm Tây Ban Nha,
và bước tới mộ!
Mahmoud Darwish, “Remainder of a Life,” trans. Fady Joudah, The New Yorker (May 14, 2007 Issue).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Thân chào chú/anh Hoàng, con/em có theo dõi trang của mình được một thời gian, lần này mới dám hỏi xin được đăng lại bài này do quá hay, mạn phép không biết chú/anh Hoàng có đồng ý ạ? Con/em sẽ trích dẫn nguồn đầy đủ ạ. Xin chân thành cảm ơn, Minh Châu.