Reclining Nude with Loose Hair, 1917 by Amedeo Modigliani
E. E. Cummings (1894–1962) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Bollingen năm 1958.
ở đâu đó tôi chưa từng đến,thật háo hức đằng sau
mọi trải nghiệm,đôi mắt em có sự im lặng:
trong cử chỉ mong manh nhất của em là những thứ bọc lấy tôi,
hoặc những thứ tôi không thể chạm bởi vì chúng quá gần
ánh mắt khẽ khàng nhất của em sẽ dễ dàng cởi tôi ra
dẫu như những ngón tay tôi đã đóng mình lại,
em mở tôi bằng từng cánh luôn luôn như mùa Xuân mở
(chạm một cách khéo léo,bí ẩn)nụ hồng đầu của nàng
hoặc giả như đóng tôi là điều ước của em,thì tôi và
cuộc đời tôi sẽ sập rất đẹp đẽ,bất ngờ,
như khi trái tim của bông hoa này hình dung
tuyết cẩn thận ở mọi nơi rơi xuống;
chẳng có gì chúng ta sẽ nhận thức trên thế gian được bằng
sức mạnh của em sự mong manh dữ dội:với bề mặt
ép buộc tôi bằng sắc màu của những xứ sở,
trao cái chết và sự vĩnh hằng qua từng hơi thở
(tôi chẳng biết cái gì ở nơi em đóng lại
và mở ra;chỉ một điều gì đó trong tôi hiểu
giọng của đôi mắt em sâu hơn mọi đóa hồng)
chẳng ai,kể cả mưa,có đôi tay nhỏ bé đến như vậy
E. E. Cummings, “[somewhere i have never travelled,gladly beyond],” ViVa (Horace Liveright, 1931).
Copyright © 1931 by E. E. Cummings | Nguyễn Huy Hoàng dịch.