Photo by Andrei Tarkovsky
Henri Cole (1956–) là nhà thơ người Mỹ và giáo sư văn học tại Claremont McKenna College. Ông được trao giải thơ Kingsley and Kate Tufts năm 2004 và giải Lenore Marshall năm 2008.
Gần đây, để ghi nhớ điều gì cần đến một năng lực
để quên đi một điều gì khác. Xem tin tức,
tôi vặn vẹo và rên rỉ; tâm trí tôi không phải là nó nữa.
Nằm cạnh cây hải đường mà lũ kiến đen đến và đi,
tôi uống một chai vodka. Đêm buông. Đây có vẻ là một thứ cao
cho những vết thương không thấy được trong ánh sáng ngày.
Đôi khi một người bạn nấu bữa tối; đời chúng ta pha trộn.
Trong cô đơn, tôi sợ mình, nhưng trong xã hội tôi như một người lính
quỳ trên những tấm thảm mềm. Mọi thứ đều có vẻ khả dĩ,
như khi tôi nghe thấy những con chim dậy lúc 4 giờ sáng hay thấy
một tấm mạng che một khuôn mặt. Coi chừng, trái tim là thịt nạc đỏ.
Tâm trí sống nhờ điều này. Tôi mang trên vai
một cây cung và mũi tên để phòng vệ. Tôi tin là bất cứ điều gì
mà tôi làm tiếp theo sẽ vượt qua những gì tôi đã làm.
Henri Cole, “On Friendship,” The New Yorker (September 30, 2019 Issue).
Copyright © 2019 by Henri Cole | Nguyễn Huy Hoàng dịch.