Theodore Roethke (1908–1963) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1954, giải Bollingen năm 1958, và hai giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ vào các năm 1959 và 1965.
Tôi đã biết nỗi buồn không thể lay chuyển của những chiếc bút chì,
Chặt trong những cái hộp, sự sầu khổ của giấy và chặn giấy,
Mọi khổ sở của những tệp tài liệu và hồ dán,
Sự buồn phiền ở những nơi công cộng sạch không tì vết,
Phòng tiếp tân cô đơn, nhà vệ sinh, tổng đài,
Những thống thiết không thể thay đổi của chậu và bình,
Nghi thức của đa đồ thị, kẹp giấy, dấu phẩy,
Sự sao chép vô tận của những sự sống và đồ vật.
Và tôi đã thấy bụi rơi từ tường của những cơ quan,
Mịn hơn bột, sống động, nguy hiểm hơn silica,
Sảy, gần như vô hình, qua những buổi chiều dài của sự tẻ nhạt,
Thả một tấm phim mỏng lên những móng tay và lông mày mảnh,
Ánh lên mái tóc nhạt, những khuôn mặt xám chuẩn sao chép.
Theodore Roethke, “Dolor,” The Lost Son, and Other Poems (Doubleday & Co, 1948).
Copyright © 1948 by Theodore Roethke | Nguyễn Huy Hoàng dịch.