John Berryman (1914–1972) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1965, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1969, và giải thơ Bollingen cũng trong năm 1969.
Tôi xem một bài hát sẽ phải nhanh
như chim ruồi, rọi sáng xuống, cứng như vỏ tên lửa, & lạ lùng
như thế giới của phản vật chất
nơi mà người ta đang tự hỏi: liệu thời gian có chạy ngược lại—
mà nhà thơ nghĩ là phải; dẻo như Scarlatti;
nhưng Henry có thể viết nó?
Nát, trong nguy hiểm sâu cùng, anh ta từng lắc đầu,
trở lại với suy tưởng. Và lời đã tăng tốc
tận từ miền Tây xa nhất
mà Henry đã muốn: liệu anh ta có thoát
khỏi mối đe dọa lơ lửng, & tất cả chuyện này, và đi?
Thế anh ta không nghĩ.
Nên anh ta run rẩy và anh ta sẽ không hát nữa,
nói gì đến một bài hát nhanh như đã nói, như ánh sáng,
thật sâu, thật uốn. Anh ta ấp ủ.
Anh ta có thể, diễn tập, đây lại năm tồi tệ
vào đúng lúc cuối, trong tàn tạ, bệnh, bên ngoài.
—Mừng năm mới, anh Bones.
John Berryman, “Dream Song 103,” His Toy, His Dream, His Rest (Farrar, Straus and Giroux, 1968).
Copyright © 1968 by John Berryman | Nguyễn Huy Hoàng dịch.