Gabriela Mistral in 1950s, author unknown
Gabriela Mistral (1889–1957) là nhà thơ người Chilê. Năm 1945, với các tác phẩm thơ trữ tình của mình, bà trở thành tác giả người Mỹ Latin đầu tiên được trao giải Nobel văn chương.
I. Ngươi sẽ yêu cái đẹp, nó là bóng của Chúa đổ xuống Vũ trụ.
II. Không có nghệ thuật vô thần. Ngay cả khi không yêu mến Đấng Tạo hóa, ngươi cũng sẽ khẳng định Người bằng cách sáng tạo trong sự đồng dạng của Người.
III. Ngươi sẽ không cho ra cái đẹp làm mồi cho các giác quan, mà làm thức ăn tự nhiên của tâm hồn.
IV. Nó [cái đẹp] không phải là một cái cớ cho ham muốn hay sự phù phiếm, mà là một thực hành linh thiêng.
V. Ngươi sẽ không tìm nó ở các hội chợ hay đưa tác phẩm của mình đến đó, bởi Cái đẹp là một trinh nữ, và những người ở các hội chợ thì không phải là Nàng.
VI. Nó sẽ vươn từ trái tim ngươi vào khúc hát của ngươi và nó sẽ thanh tẩy ngươi từ đầu.
VII. Cái đẹp của ngươi cũng sẽ gọi là lòng trắc ẩn, và nó sẽ an ủi trái tim con người.
VIII. Ngươi sẽ cho ra tác phẩm của mình như một đứa trẻ ra đời: từ máu của trái tim ngươi.
IX. Cái đẹp không phải là thuốc phiện an thần, mà là thứ rượu hào phóng làm ngươi phải hành động, bởi vì khi không còn là đàn ông hay đàn bà, ngươi cũng sẽ không còn là nghệ sĩ.
X. Từ mọi sáng tạo ngươi sẽ đi ra với sự hổ thẹn, bởi vì nó thấp kém hơn giấc mơ của ngươi, và thấp kém hơn cái giấc mơ tuyệt diệu của Chúa, giấc mơ ấy là Tự nhiên.
Gabriela Mistral, “Decálogo del artista,” Desolación (Instituto de las Españas, 1922).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.