George Oppen (1908–1984) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1969.
Chân lý cũng là sự theo đuổi nó:
Như hạnh phúc, và nó sẽ không đứng.
Ngay cả vần thơ cũng bắt đầu ăn mòn đi
Trong a-xít. Theo đuổi, theo đuổi;
Một cơn gió khẽ lay,
Đi theo một vòng tròn, rất lạnh.
Chúng ta sẽ nói thế nào?
Trong đàm luận thông thường—
Chúng ta phải nói chuyện. Tôi không còn chắc chắn về từ ngữ,
Bộ cót của thế giới. Cái không thể giải thích
Là “sự trội của đối tượng.” Bầu trời sáng
Hằng ngày với cái ưu thế ấy
Và chúng ta đã trở thành hiện tại.
Chúng ta phải nói chuyện. Nỗi sợ
Là nỗi sợ. Nhưng chúng ta từ bỏ nhau.
George Oppen, “Leviathan,” The Materials (New Directions, 1962).
Copyright © 1962 by George Oppen | Nguyễn Huy Hoàng dịch.