Yusef Komunyakaa (1947–) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ và giải thơ Kingsley and Kate Tufts năm 1994, giải thơ Ruth Lilly năm 2001, và giải Wallace Stevens năm 2011. Ông hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học New York.
Tôi không thể xóa giọng nói của cô. Nếu tôi mở cửa chuồng & ném con chim ác là lên không trung, một phần trong tôi sẽ bay đi, chỉ bỏ lại ký ức về một sợi dây đàn run rẩy trong đêm. Giọng nói xổ tung hơi thở, những sợi dây hàn, cơ hội, mất mát, & và xung lực số hóa. Cô đang nói với tôi về cách ánh sáng đẩy lùi bóng tối cho đến khi cha cô đứng ở cửa phòng ngủ mặc một chiếc áo tunic trắng. Đôi khi tất cả chúng ta đều ước gì mình có thể đặt lại lời nói vào miệng.
Tôi có một cái cây của cô đã chết nhiều lần, chỉ để được hồi sinh với bớt nước đi & nhiều ánh sáng hơn, luôn luôn nhắc tôi về giọng nói mắc bên trong cái máy nhỏ màu đen. Cô sống giữa Thung lũng Kashmir & niết bàn, dưới một bầu trời lưỡng cực. Giọng nói nói về một tập atlas & một chiếc mặt nạ, một tấm bản đồ Punjab, một vết sẹo xấu xí từ thời đại học trên bụng, cái tín điều không nói, nhưng tôi vẫn không thể làm giọng nói ấy nói, Nghe này, em xin lỗi. Em đã chết từ lâu.
Yusef Komunyakaa, “A Voice on an Answering Machine,” The Chameleon Couch (Farrar, Straus and Giroux, 2011). This poem was first published in The American Poetry Review (Vol. 39, No. 6, November/December 2010) and was included in The Best American Poetry 2011.
Copyright © 2011 by Yusef Komunyakaa | Nguyễn Huy Hoàng dịch.