Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Tuyết” – James Longenbach

James Longenbach

Photo by J. Adam Fenster/University of Rochester

James Longenbach (1959–) là nhà thơ và nhà phê bình văn học người Mỹ. Ông là giáo sư hàm Joseph Henry Gilmore ngành văn học Anh tại Đại học Rochester.

Tuyết

Tuyết thứ bao phủ chúng tôi từ trên cao,
Phủ chúng tôi sâu hơn.
Phủ trắng thành phố với những ngôi nhà và nhà thờ,
Ngôi nhà màu đỏ và ngôi nhà màu vàng,
Bến cảng với những con tàu của nó.

Bao phủ Nhà Vườn
Nơi chúng tôi không bao giờ được ấm.
Có một lò sưởi nên chúng tôi học cách nhóm lửa.
Có một đứa bé nên chúng tôi đi bộ trong mưa.

Phủ lên những cánh đồng, phủ lên những cái cây,
Dòng sông bên dưới chúng tôi chọc những hòn đá đen của nó,
Sự đau khổ mà tôi đã không ý thức được.

Bao phủ ngôi nhà nơi tôi lớn lên ở New Jersey,
Tầng hầm nơi tôi học cách sơn,
Cách đóng đinh, cách cắt một tấm màn lụa.

Cây harpsichord tôi dựng,
Cây piano tôi chơi,
Gác mái nơi tôi đứng một mình trong giá lạnh
Lắng nghe một cái gì đó, tôi không biết là gì.

Tôi giấu một cuốn sách trên mái,
Tôi không tìm được nó khi chúng tôi chuyển đi.

Tuyết thứ bao phủ chúng tôi từ trên cao,
Phủ chúng tôi sâu hơn.
Phủ lên những mái nhà.
Phủ lên biển.

James Longenbach, “Snow,” The Iron Key (W. W. Norton, 2010). This poem was included in The Best American Poetry 2011.

Copyright © 2010 by James Longenbach | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on May 6, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: