Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
1
Ông Cogito
đã quyết định trở về
với bầu ngực đá
của tổ quốc
quyết định kịch tính
ông sẽ hối hận một cách cay đắng
nhưng ông không chịu được nữa
những lối nói trống rỗng hằng ngày
– comment allez-vous
– wie geht’s
– how are you
những câu hỏi tưởng chừng đơn giản
đòi hỏi một câu trả lời phức tạp
ông Cogito xé bỏ
những tấm gạc của sự thờ ơ thân thiện
ông đã thôi tin vào sự tiến bộ
ông quan tâm đến vết thương của chính mình
những trưng bày sự thừa mứa
làm ông thấy nhàm chán
ông chỉ gắn bó
với một cây cột Doric
thánh đường San Clemente
chân dung của một người phụ nữ
một cuốn sách ông không có thời gian đọc
và một vài điều nhỏ nhặt khác
bởi vậy mà ông trở về
ông đã thấy
biên giới
một cánh đồng cày
những tháp canh giết người
những bụi rậm kẽm gai
im lìm
một cánh cửa bọc thép
từ từ đóng lại sau lưng ông
và giờ
ông chỉ còn
một mình
trong kho bạc
của mọi nỗi bất hạnh
2
vậy tại sao ông lại trở về
những người bạn đặt câu hỏi
từ thế giới tốt đẹp hơn
ông có thể ở lại đây
bằng cách nào đó ổn định cuộc sống
giao phó vết thương
cho chất tẩy hóa học
bỏ nó lại phòng chờ
của những tòa sân bay rộng lớn
vậy tại sao ông lại trở về
– với vùng nước tuổi thơ
– với những chùm rễ rối
– với cái nắm chặt của ký ức
– với bàn tay khuôn mặt
cháy trên vỉ thời gian
những câu hỏi tưởng chừng đơn giản
đòi hỏi một câu trả lời phức tạp
có lẽ ông Cogito trở về
để đưa ra một câu trả lời
cho những lời thì thầm của nỗi sợ
cho hạnh phúc bất khả
cho cú đánh từ đằng sau
cho câu hỏi man trá
Zbigniew Herbert, “Mr. Cogito—the Return,” Report from the Besieged City and Other Poems, trans. John and Bogdana Carpenter (Ecco Press, 1985).
Copyright © 1983 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.