Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Ở nhà thì luôn an toàn
nhưng ngay ngoài cửa
khi ông Cogito
ra ngoài để đi dạo buổi sáng
ông gặp – một vực thẳm
nó không phải là vực thẳm của Pascal
nó không phải là vực thẳm của Dostoyevsky
nó là một vực thẳm
bằng kích cỡ của ông Cogito
đặc điểm của nó
không phải là sự không đáy
hay những nỗi kinh hoàng nó tạo
nó theo ông như một cái bóng
dừng lại trước tiệm bánh
trong công viên nó đọc báo
qua vai ông Cogito
phiền hà như bệnh chàm
bám vào ông như một con chó
quá nông để ngập
cả đầu cánh tay và chân
có thể một ngày nào đó
vực thẳm sẽ lớn lên
vực thẳm sẽ trưởng thành
và trở nên nghiêm túc
giá mà ông biết
nó uống nước gì
hạt gì nuôi nó
giờ
ông Cogito
có thể vơ
lấy vài nắm cát
và lấp nó đi
nhưng ông không làm thế
khi
ông trở về nhà
ông để vực thẳm
ngoài cửa
đậy nó lại cẩn thận
bằng một mảnh vải cũ
Zbigniew Herbert, “The Abyss of Mr. Cogito,” Mr. Cogito, trans. Bogdana and John Carpenter (Ecco Press, 1993). This poem also appeared in The New Yorker (February 25, 1991 Issue).
Copyright © 1974 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.