Photo by Brian Cornelius
Jericho Brown sinh năm 1976 ở Shreveport, Louisiana. Anh đã xuất bản ba tập thơ và được trao giải Whiting cho thơ năm 2009, giải sách Anisfield-Wolf cho thơ năm 2015, và giải Pulitzer cho thơ năm 2020. Anh có bằng PhD tại Đại học Houston và hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Emory, nơi anh là chủ nhiệm chương trình MFA về sáng tác văn chương.
Tôi sẽ không tự bắn mình
Vào đầu, và tôi sẽ không tự bắn mình
Vào lưng, và tôi sẽ không tự treo cổ
Bằng một cái túi rác, và nếu tôi có làm thế,
Tôi hứa với anh, tôi sẽ không làm thế
Trên một xe cảnh sát khi tay đang bị còng
Hay trong phòng giam của một thị trấn
Mà tôi chỉ biết tên
Bởi vì tôi phải đi qua
Để về nhà. Phải, tôi có thể gặp rủi ro,
Nhưng tôi hứa với anh, tôi tin những con giòi
Sống dưới những tấm ván sàn
Nhà tôi sẽ làm cái chúng phải làm
Với bất cứ xác chết nào hơn là tôi tin
Một sĩ quan của luật của xứ sở
Sẽ vuốt mắt tôi như một người đàn ông
Của Chúa, hoặc phủ lên tôi một tấm chăn
Sạch đến mức mẹ tôi có thể dùng nó
Để ẵm tôi vào. Khi tôi tự sát, tôi sẽ
Làm theo cái cách hầu hết người Mỹ làm,
Tôi hứa với anh: khói thuốc lá
Hoặc một miếng thịt mà tôi bị nghẹn
Hoặc quá nghèo tôi chết cóng
Một trong những mùa đông mà chúng ta cứ
Gọi là tồi tệ nhất. Tôi hứa nếu anh nghe
Tin tôi chết ở bất cứ nơi nào gần
Một tên cớm, thì tên cớm ấy giết tôi. Hắn lấy
Tôi khỏi chúng ta và bỏ thân tôi lại, tấm thân mà,
Bất kể những gì chúng ta đã được dạy,
Vĩ đại hơn thỏa thuận mà một thành phố
Có thể trả cho một người mẹ để ngừng khóc,
Và đẹp hơn cái viên đạn mới
Được vớt lên từ những nếp gấp não.
Jericho Brown, “Bullet Points,” The Tradition (Copper Canyon Press, 2019). This poem was first published in BuzzFeed (March 20, 2016) and was included in The Best American Poetry 2017.
Copyright © 2019 by Jericho Brown | Nguyễn Huy Hoàng dịch.