Photo by Elizabeth Weinberg for The New York Times
Claudia Rankine sinh năm 1963 ở Jamaica. Bà là tác giả của năm tập thơ, gần đây nhất là Citizen: An American Lyric (2014), tác phẩm đoạt giải thơ của Hiệp hội Nhà phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 2014, giải Forward cho tập thơ xuất sắc nhất 2015, và giải Rebekah Johnson Bobbitt của Thư viện Quốc hội Mỹ năm 2016. Bà hiện là giáo sư hàm Frederick Iseman về thơ tại Đại học Yale.
Cách đây không lâu bạn ở trong một căn phòng nơi có người hỏi nhà triết học Judith Butler điều gì làm ngôn ngữ gây tổn thương. Bạn có thể cảm thấy mọi người đổ dồn vào. Chính tồn tại của chúng ta phơi bày chúng ta trước sự nói đến của người khác, bà đáp. Chúng ta phải chịu đựng cái tình cảnh là có thể bị nói đến. Sự cởi mở về mặt cảm xúc của chúng ta, bà nói thêm, được chuyên chở bằng tính có thể nói đến của chúng ta. Ngôn ngữ định hướng điều này.
Từ rất lâu bạn đã nghĩ tham vọng của ngôn ngữ phân biệt chủng tộc là hạ thấp và xóa bỏ bạn với tư cách một con người. Sau khi xem xét những lời bàn của Butler, bạn bắt đầu hiểu mình như bị làm cho trở nên siêu hữu hình trước những hành động ngôn ngữ như vậy. Ngôn ngữ gây cảm giác tổn thương là nhằm khai thác tất cả các cách mà bạn hiện diện. Sự cảnh giác của bạn, sự cởi mở của bạn, và mong muốn can dự của bạn trên thực tế đòi hỏi sự hiện diện của bạn, bạn phải nhìn lên, bạn phải đáp trả lại, và, điên rồ như thế đó, bạn phải nói làm ơn.
Claudia Rankine, “Citizen [Not long ago],” Citizen: An American Lyric (Graywolf Press, 2014).
Copyright © 2014 by Claudia Rankine | Nguyễn Huy Hoàng dịch.