Photo by Linda A. Cicero/Stanford News Service
Eavan Boland (1944–2020) là nhà thơ người Ireland. Bà được trao giải văn chương Lannan cho thơ năm 1994 và giảng dạy tại Đại học Stanford từ năm 1996, nơi bà là giáo sư hàm Bella Mabury and Eloise Mabury Knapp ngành nhân văn học. Bà được bầu vào Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Hoa Kỳ năm 2016 và vào Viện Hàn lâm Hoàng gia Ireland năm 2018.
Tôi tìm thấy nó giữa đám vật lạ và đồ bạc,
trong sự thuần khiết của ánh sáng mùa đông.
Một người đàn bà được vẽ trên lá.
Các nét nhỏ vẽ trên một bề mặt có vân
trong một cái khung tay.
Đây không phải mặt tôi. Tôi cũng không vẽ nó.
Một chiếc lá rụng trong vườn.
Trăng làm mát nhựa cây nó làm dâng.
Cùi của mùa hè khô héo dưới ánh sao.
Một người đàn bà được khắc họa ở đó.
Đây không phải cái chết. Đây là sự đình chỉ
khủng khiếp của sự sống.
Tôi muốn một bài thơ
tôi có thể già đi trong đó. Tôi muốn một bài thơ tôi có thể chết.
Tôi muốn lấy
khuôn mặt khô héo này,
như bạn lấy một con chim sáo từ đằng sau song sắt,
và thả nó về với nguyên tố của khí, của tận cùng—
để mùa thu ấy
thứ đã từng
là cái nhìn đăm chiêu của những vì sao,
cái nhíu mày trên mặt người làm vườn,
một sự nhuộm đồng dần dần của khoảng cách,
sẽ là,
từ giờ trở đi,
mảnh bùi nhùi bén dưới chân. Xương gò má. Mắt. Sẽ là
một cái miệng thốt lên. Cho tôi.
Cho tôi chết.
Eavan Boland, “A Woman Painted on a Leaf,” In a Time of Violence (W. W. Norton, 1994).
Copyright © 1994 by Eavan Boland | Nguyễn Huy Hoàng dịch.