Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Khi anh tôi
trở về từ cuộc chiến
anh có một ngôi sao bạc trên trán
và dưới ngôi sao
vực thẳm
một mảnh đạn
trúng anh ở Verdun
hoặc có thể là Grunwald
(anh đã quên chi tiết)
anh thường nói nhiều
bằng nhiều ngôn ngữ
nhưng anh thích nhất
ngôn ngữ của lịch sử
cho đến khi hết hơi
anh ra lệnh cho các đồng ngũ đã ngã xuống chạy
Roland Kowaski Hannibal
anh gào
rằng đây là cuộc thập tự chinh cuối
Carthage sẽ sớm sụp đổ
rồi nức nở thổ lộ
rằng Napoleon đã không ưa anh
chúng tôi nhìn anh
ngày càng thêm nhợt nhạt
các giác quan rời bỏ
anh từ từ biến thành một tượng đài
một rừng đá bước vào
những vỏ tai âm nhạc
và da mặt
anh được buộc chặt
bằng nút mắt
mù khô
anh chỉ còn
cảm giác
những câu chuyện
anh kể bằng tay
bên tay phải là những chuyện lãng mạn
bên tay trái là những ký ức lính
chúng đón anh tôi
và đưa anh khỏi thành phố
anh trở về mỗi mùa thu
gầy gò và lặng lẽ
anh không muốn vào nhà
anh gõ cửa sổ gọi tôi
chúng tôi đi trên phố
và anh kể cho tôi
những chuyện khó có thật
sờ mặt tôi
bằng những ngón tay mù của mưa
Zbigniew Herbert, “The Rain,” Selected Poems, trans. Czesław Miłosz and Peter Dale Scott (Penguin, 1968).
Copyright © 1957 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.