Frank O’Hara (1926–1966) là nhà thơ và nhà phê bình nghệ thuật người Mỹ, một nhân vật tiêu biểu của trường phái New York. Ông được trao giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1972.
Tôi chắc chắn muốn đến được với người;
dẫu tàu tôi đang trên đường nó vướng
vào một vài chỗ đậu. Tôi luôn luôn buộc lại
và rồi quyết định rời đi. Trong những cơn bão và
lúc hoàng hôn, với những cuộn thủy triều kim loại
quanh cánh tay bí ẩn của tôi, tôi không thể
hiểu những dạng thức của sự phù phiếm của mình
hoặc tôi đánh gió với cái bánh lái Ba Lan
của mình trong tay và mặt trời đang chìm. Tới
người tôi dâng thân tàu và những sợi chão tả tơi
của ý chí của tôi. Những eo biển khủng khiếp nơi
cơn gió đẩy tôi vào những đôi môi nâu
của đám lau sậy chưa hẳn đã ở đằng sau. Song
tôi tin vào sự sáng suốt của con tàu của mình; và
nếu nó chìm thì đó có thể là để đáp lại
sự lý luận của những giọng nói vĩnh cửu,
những con sóng đã ngăn tôi đến với người.
Frank O’Hara, “To the Harbormaster,” Meditations in an Emergency (Grove Press, 1957).
Copyright © 1957 by Frank O’Hara | Nguyễn Huy Hoàng dịch.