Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Hút thuốc trên thiên đường” – Robert Hass

hass robert

Robert Hass (1941–) là nhà thơ và nhà phê bình văn học người Mỹ. Ông được trao giải Yale Younger Poets năm 1973, giải thơ của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1996, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2007, giải Pulitzer cho thơ năm 2008, giải PEN/Diamonstein-Spielvogel cho nghệ thuật tiểu luận năm 2013, và giải Wallace Stevens năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ trong hai nhiệm kỳ từ năm 1995 đến năm 1997.

Hút thuốc trên thiên đường

Nhìn các nhà thơ trẻ vào buổi chiều tà
Hút thuốc trên hiên bên ngoài buổi đọc thơ,
Tôi tự hỏi có hay không một sân hiên để hút thuốc
Trên thiên đường. Tôi có một người bạn, đã chết,
Một người Công giáo không ấn tượng với viễn cảnh thiên đường
Cho đến khi phát hiện ra một nhóm các nhà thần học trung cổ
Những người đề xuất rằng có một kiểu thời gian đặc biệt
Trong cõi vĩnh hằng. Họ đặt cho nó một cái tên Latin.
Như bạn tôi, họ không hình dung được một Thiên Chúa
Buộc họ phải sống mãi mãi
Không bình minh và hoàng hôn. Vợ anh, một người hoài nghi,
Gọi đó là thời gian decaf, làm anh nhún vai nhăn nhó.
Ý tưởng về sự sống sau khi chết khiến anh rất hạnh phúc,
Và đó, theo như anh nghĩ, chính là mấu chốt.
Anh đã chết được gần một thập niên,
Nên tôi đoán anh biết không cách này thì cách khác
Có gì sau cái chết không và có ai ở đó
Để biết điều đó không. Sân hút thuốc, dĩ nhiên, là ở ngoài,
Nên sẽ không u uất như những phòng hút thuốc ở sân bay
Nơi những người da xám ngoét phục tùng cơn nghiện
Với sự khiêm nhường tôn kính. Bạn có thể châm lửa và bước đến rìa mây
Và nhìn khói thơm mà bạn đang nhả
Trôi vào hoàng hôn decaf. Nó làm tôi tự hỏi
Có cà phê không trên thiên đường. Hoặc sex. Tôi biết một người
Nói lý do chính để làm tình,
Theo như cô thấy,
Là điếu thuốc sau đó. Và nếu có sex
Trên thiên đường, thì sao còn có gì khác? Có lẽ
Là để bạn cũng có thể ngắm đàn ngỗng Canada đậu xuống hồ
Đúng lúc trăng điểm chạng vạng mặt nước
Trong những con sò nhỏ sáng rực. Các nhà thơ trẻ
Nên đọc Allen Ginsberg, người nói rằng các nhà thơ nên làm gương
Bằng cách không phục tùng cái ông gọi là “làn khói nicotine
Của chủ nghĩa tư bản.” Có lẽ trên thiên đường không thuốc lá
Các cặp đôi đang đi dạo trên biển, đã làm tình,
Và trăng, gần như lớn một cách bất thường, vừa mới mọc,
Và màu trăng trên mặt nước giống như những gì
Mà cơ thể họ cảm thấy, mãn nguyện nhưng vẫn râm ran,
Và dưới ánh trăng họ có thể thấy một đàn dê hoang
Với bộ râu và đôi mắt phi nhân gặm cỏ trên sườn đồi, cũng mãn nguyện,
Như thể thời gian và vĩnh cửu là những ý tưởng hoàn toàn sai lầm,
Và những người đàn bà đeo mặt nạ Hy Lạp cũng đã bước ra
Để đi bộ trên bờ biển và nhảy những gì là định mệnh.

Robert Hass, “Smoking in Heaven,” Summer Snow (Ecco Press, 2020).

Copyright © 2020 by Robert Hass | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on August 2, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: