Eavan Boland (1944–2020) là nhà thơ người Ireland. Bà được trao giải văn chương Lannan cho thơ năm 1994 và giảng dạy tại Đại học Stanford từ năm 1996, nơi bà là giáo sư hàm Bella Mabury and Eloise Mabury Knapp ngành nhân văn học. Bà được bầu vào Viện Hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Hoa Kỳ năm 2016 và vào Viện Hàn lâm Hoàng gia Ireland năm 2018.
Cách đây đã lâu
tôi là một đứa trẻ ở một đất nước lạ:
tôi là người Ireland ở Anh.
Tôi học
ở đó một ngôn ngữ thứ hai
đã đặt tôi vào một chỗ đứng tốt—
ngôn ngữ cầu nối của một vùng đất đã mất.
Một phương ngữ trong đó
vẫn có thể tìm thấy cái chưa bao giờ từng.
Cái chân trời bất tận. Luôn luôn xa
và bất khả. Cái dục vọng đối nghịch
là được vẹn toàn.
Đây là cái mà ngôn ngữ là:
một nỗi đau ở được. Một lối nói
cho sự mài mòn bình thường và thường ngày
đi những mất mát như là đây
thứ đau
vừa đủ để làm một vết sẹo.
Và chữa lành vừa đủ để làm một dân tộc.
Eavan Boland, “A Habitable Grief,” The Lost Land (W. W. Norton, 1998).
Copyright © 1998 by Eavan Boland | Nguyễn Huy Hoàng dịch.