Mary Ruefle sinh năm 1952 ở McKeesport, Pennsylvania. Bà được trao giải Whiting cho thơ năm 1995 và giải William Carlos Williams năm 2011, và dạy ở Vermont College of Fine Arts.
Năm lớp năm
tôi làm một con ngựa bằng pa-pi-ê ma-sê
và sơn màu trắng
và đặt tên nó là Cực Quang
Tất cả chúng tôi sẽ đến bệnh viện
mỗi đứa lại mang con vật nhỏ của mình
để tặng con bé
sắp chết trên giường bệnh ở đó
mà tên tôi không thể nhớ
Một bạn cùng lớp có tàn nhang có lẽ
hoặc bàn chân nhỏ đến mức những bước chân nó
chưa bao giờ quan trọng
Tôi không muốn cho nó cái gì
Có vẻ không công bằng khi nó được cưỡi Cực Quang
mà tôi làm bằng chính hai tay
và bị mang đi lúc mới sinh và nói Đi đi
trong khi tôi phải đi bộ
có lẽ một thời gian rất dài
Tôi nghĩ có lẽ các con vật
tất cả sẽ trở lại
cùng nhau và vào cùng một ngày
nhưng chúng không bao giờ
Và thế là tôi đã phải đối phó với những người
bất trị hoang dã suốt ngày
và đã bị dẫn đi lạc lối trong một thế giới
của ánh trăng vụn vỡ và của thú vật cây cối
nơi không ai còn nhún chào nữa
hay có một người diễn phụ
Thế là tôi đã đi lên căn phòng nhỏ
trên mặt, tôi đang làm một cái gì đó
từ một lọ tàn nhang
và một lọ keo
Tôi ghét tuổi thơ
Tôi ghét tuổi trưởng thành
Và tôi thích sống
Mary Ruefle, “Provenance,” Trances of the Blast (Wave Books, 2013). This poem was included in The Best American Poetry 2011.
Copyright © 2013 by Mary Ruefle | Nguyễn Huy Hoàng dịch.