Wallace Stevens (1879–1955) là một trong những nhà thơ tiêu biểu và có ảnh hưởng của phong trào thơ hiện đại Mỹ. Ông được trao giải Bollingen năm 1949, hai giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ vào các năm 1951 và 1955, huân chương Frost năm 1951, và giải Pulitzer cho thơ năm 1955.
Người ta phải có tâm trí của mùa đông
Để nhìn sương giá và những cành cây
Của những cây thông phủ đầy tuyết;
Và phải lạnh lẽo một thời gian dài
Để ngắm những cây bách xù trĩu băng,
Hàng vân sam xù xì trong lấp lánh xa xăm
Của nắng tháng Giêng; và không nghĩ
Về bất cứ khổ sở nào trong âm thanh của gió,
Trong âm thanh của một vài chiếc lá,
Cũng là cái âm thanh của đất
Tràn cùng một cơn gió
Thổi qua cùng một nơi trống trải
Đối với kẻ nghe, kẻ lắng nghe trong tuyết,
Và, không gì chính anh ta, ngắm
Không gì không ở đó và không gì ở đó.
Wallace Stevens, “The Snow Man,” Harmonium (Knopf, 1923). This poem was first published in the October 1921 issue of Poetry.
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.